LẦM BẦM CHƯỞI DỔNG
Posted by phanxuansinh trên Tháng Năm 27, 2011
LẦM BẦM CHƯỞI ĐỔNG
em bỏ ta đi giữa những ngày
bụi đường vướng mắt, mắt còn cay
bên kia sông, con đò vẫn đợi
bên nầy sông, mưa lất phất bay
em bỏ ta đi, rớt giữa tận cìng
con chim kêu cứu giữa không trung
mũi tên xuyên thấy tâm tiền định
máu đã hòa trong vết nhớ nhung
em bỏ ta đi giữa những người
bàng hoàng vây kín tuổi đôi mươi
thịt xương chồng chất lên thành núi
làm sao em, tìm được tiếng cười
em bỏ ta đi không chút ngại ngần
một đời khổ ải với trần thân
đã cuốn ta trên dòng sinh mệnh
chôn ngập ta giữa chốn bụi trần
em bỏ ta về đâu đêm nay
con đường tình lại còn rất dài
con mắt hằng đên đong đóng đợi
nhánh sông đời đã cắt thành hai
*
thì thôi, rặt. toàn đồ phản phúc
mẹ kiếp, một thời ta thất điên
rát cổ họng khô câu chưởi đổng
ngứa miệng lầm bầm thứ xỏ xiêng
Sài gòn, hè 1976
(trích từ Cung Ngữ)
Trả lời