Xin Đừng Hỏi
Posted by phanxuansinh trên Tháng Sáu 4, 2009
xin đừng hỏi
Phan Xuân Sinh
ngồi trên đồi cao, gió lồng lộng rít qua
ngọn cuồng phong xoáy tối mày tối mặt
ôi đời lính vờn quanh sống chết
chỉ mơ ngày về giũ áo phong sương
mơ một ngày thật sự bình thường
thong thả cùng em đi bát phố
cái mơ đơn thuần sao quá khó
còn hơn người xưa đội đá vá trời
ta chờ hòa bình cũng muốn hụt hơi
giống như em đang chờ ngày cưới
hình như chờ mong nằm ngoài tay với
của những người vò võ thâu đêm
ở đây mỗi ngày chẳng có bình yên
súng đạn hăm he, giết người hàng loạt
mạng sống của ta.Thôi đành phó thác
cái hên xui nằm giữa số phần
những thằng lính như kiếp thiêu thân
cứ cắm đầu nhào vô biển lửa
thì xin em đừng bao giờ hỏi
khi nào về dạo phố cùng em
Núi Quế , 28.02.1972
Trả lời